Từ nhỏ ba mẹ tôi không được hòa thuận, cứ cãi nhau suốt ngày. Năm tôi học lớp bốn, có một hôm trở về nhà, mẹ nấu cho tôi cả một bàn thức ăn, còn cho tôi mua cả hộp mì gấu mèo giòn rụm mà tôi thích ăn nhất, lúc đó tôi vui đến mức nhảy cẩn lên. Sau đó, mẹ chỉ cho tôi quần áo bốn mùa để ở đâu, nhớ chú ý chịu khó thay đổi quần áo, còn nói với tôi gạo và mì trong nhà để chỗ nào, đói thì nhớ lấy ra nấu ăn. Sau đó thì mẹ đi vào phòng.
Có lẽ vì còn nhỏ, ba mẹ cãi nhau tôi quen rồi nên cũng không để ý tới. Chờ đến 8 giờ tối mà ba vẫn chưa về nhà, tôi muốn nói với mẹ rằng tôi phải đi ngủ rồi. Nhưng lúc bước vào phòng, tôi thấy mẹ nằm co rúm trên giường, miệng sùi bọt trắng, xung quang vứt đầy những hộp thuốc, tôi bị dọa đến ngây người.
Lúc mà tôi có lại nhận thức, dù còn nhỏ nhưng xem trên truyền hình tôi biết mẹ uống thuốc tự vẫn rồi. Tôi vừa khóc vừa chạy sang nhà hàng xóm, vừa vào nhà tôi liền quỳ xuống xin họ cứu mẹ của tôi. Trong thôn của tôi bấy giờ cứ nhà nào đèn còn sáng là tôi lại chạy đến cầu xin họ cứu mẹ của tôi. Tôi nhớ đêm đó hễ ai có xe đều mang ra, sau khi sắp xếp xe đưa mẹ tôi đến bệnh viện, bà nội giữ tôi lại nhà, ôm chặt lấy tôi, tôi cứ khóc, trong đầu chỉ còn lại một khoảng không trống rỗng.
Ba tôi không biết nghe được tin ở đâu chạy về, liền bị ông nội tát ngay trước mặt tội, đến mức răng sắp rơi cả. Đến giờ, tai trái của ba nghe không được rõ nữa là vì lúc đó bị ông nội đánh.
Mẹ được cứu trở về, tôi nghe nói súc ruột rất khó chịu. Từ lúc đó, tôi không còn cãi nhau với mẹ, học cách nấu cơm giặt quần áo. Con cái nhà người ta đang chơi đùa, còn tôi cứ ở nhà chờ đợi, cảm thấy chỉ cần mẹ vẫn còn đây, là mạnh mẽ hơn cả. Từ một đứa trẻ hoạt bát, hướng ngoại, tôi dần dần trở thành một đứa trẻ sống nội tâm.
Những lần ba mẹ cãi nhau sau đó, tôi sẽ cả gan mà cãi tay đôi với ba. Có lần ông ấy cãi nhau với mẹ, tôi liền cầm gậy xông lên, từ đó về sau, mỗi lần có tôi ở đó thì ông ấy đều không dám nói chuyện với mẹ, sợ bị tôi đánh.
Từ đó, tôi chẳng bao giờ lại ăn mì giòn, chỉ cần nhìn thấy nó liền run rẩy. Hiện tại, tôi đã kết hôn rồi, tôi sẽ cố gắng gấp bội để cho vợ con tôi được sống trong sự hạnh phúc, tôi biết điều này chẳng dễ dàng gì nhưng tôi thực sự sẽ không để con tôi sau này phải lớn lên trong gia đình không êm ấm, vĩnh viễn sẽ không như vậy.
Lúc nhỏ cùng với ạnh họ chơi trò chơi, anh ấy đóng giả làm bác sĩ, kêu tôi làm bệnh nhân, quan hệ bằng miệng với tôi. Lúc đó không hiểu, cũng có thể do bản năng con người tôi chỉ cảm thấy thoải mái. Chuyện này xảy ra thêm vài lần nữa, trong kí ức hình như là ba lần, đều là anh ấy quan hệ bằng miệng với tôi. Anh ấy cũng bảo tôi làm những chuyện khác nhưng có lẽ vì tôi không thích liền từ chối nên chỉ dừng lại ở đó.
Lớn lên hiểu chuyện rồi, cũng ngầm hiểu với anh ấy không nhắc chuyện này nữa, tôi không biết chuyện này có để lại bóng đen tâm lý cho mình không, lúc đó thực sự còn rất nhỏ, anh ấy cũng không ép tôi làm gì, lúc đó tôi còn tự cho rằng rất vui vẻ. Chỉ là bây giờ đối diện với anh ấy luôn cảm thấy kỳ lạ, không thể lại có bất cứ đụng chạm thân thể nào với anh ấy, thậm chí dịp tết đến nhà họ hàng cũng không thể ăn nổi đồ ăn anh ấy nấu. Tôi thật sự không biết chuyện này có đem lại tổn thương nào cho bản thân hay không.
Có lúc tôi cũng muốn nói chuyện này với mẹ, nhưng cũng chẳng thể cải thiện được điều gì, tôi không muốn mối quan hệ anh chị em của mẹ mình bị ngăn cách. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là cho qua, có một số chuyện qua rồi thì cho qua luôn đi, cứ để nó thối rữa trong bụng tôi đi.
Xem trong bình luận, thấy nhiều người ít nhiều gì cũng từng bị xâm hại, tôi thực sự không biết làm thế nào để trả lời các bạn. Cũng có những bình luận nói không biết nên an ủi tôi như thế nào, tôi nghĩ có lẽ tôi không cần được an ủi cũng như không cần được thương tiếc. Nhưng tôi hy vọng rằng các vị xem đây là một cảnh báo, việc người lớn chúng ta cần làm là khi giáo dục con cái, nhớ kỹ rằng trên phương diện giáo dục giới tính đừng giả vờ hồ đồ để lừa người khác, đừng cảm thấy ngại ngùng, đừng dùng cái nhìn thành kiến, phiến diện mà nhìn vào bản chất vốn dĩ tốt đẹp. Hãy nhớ kỹ, thế thôi.
(Lúc đó tôi 7 tuổi, anh ấy lớn hơn tôi 6 tuổi, tôi không biết ở độ tuổi này có thể giống như trong bình luận nói là trò chơi tình tình dục hay không, anh ấy cũng không có ác ý, đó chỉ là kết quả của việc trẻ nhỏ tò mò bắt chước mà thôi.)
Nguồn: Weibo Việt Nam (Dịch bởi: Đậu Đậu)