Bình chữa cháy đầu tiên ra đời vào năm 1723 ở Anh bởi Ambrose Godfrey đó là những quả cầu thủy tinh đựng nước để ném vào đám cháy. Mặc dù được phổ biến rộng rãi nhưng những quả cầu thủy tinh đựng nước này không được sử dụng nhiều vì nó còn thô thiển quá.
Đến năm 1816, một đại úy quân đội người Anh tên là George Manby đã quyết tâm nghiên cứu tìm cách chế tạo ra bình chữa lửa hữu hiệu hơn. Bởi vì ông chứng kiến một cảnh cháy tầng 15 của tòa cao ốc, nơi vòi rồng lúc đó không thể phun tới được. George Manby đã sáng chế ra bình chữa lửa giống như kiểu bình xịt nước.
Bình bao gồm một bình hình trụ, khí nén, khi có bên trong đựng nước và khí nén. Khi có lửa cháy, người ta bóp tay cầm để xả bình chứa khí nén. Khí được xả ra bên trong bình chữa lửa sẽ tạo ra một áp lực đẩy nước vọt ra ngoài để dập tắt lửa. Ngày nay, cũng dựa trên nguyên tắc này, người ta dùng bình chữa lửa bên trong có chứa khí CO2, hoặc bột hoặc bọt để chiếm oxygen xung quanh làm đám cháy phải tắt.
Trong môi trường sinh hoạt là làm việc hiện đại ngày nay với nhiều vật liệu dễ cháy, bình chữa cháy là vật dụng bắt buộc không thể thiếu tại nơi ở và làm việc để đảm bảo an toàn tính mạng và tài sản con người.