Có được Tự Do, Hòa Bình nhưng nhiều người Việt vẫn mang tư tưởng Nô lệ

Tấm ảnh được chụp vào năm 1903, bên dưới mô tả một nhóm hơn 20 người phụ nữ Việt Nam, đi chân trần trên con đường đầy sỏi đá nhọn hoắt, đội nón quai thao, mặc trang phục thời kỳ cũ, đang phải dùng vai trần sức người để kéo bánh xe lu nặng tầm 3 – 4 tấn là phẳng con đường tại Hải Phòng theo lệnh của quan thầy Pháp.

Có một đám người luôn ngày đêm ca ngợi những công trình mà Pháp đã đốc thúc làm tại Việt Nam như cầu Long Biên, cầu Quay Hải Phòng, xây dựng Đà Lạt, cảng Hải Phòng…. Chúng nói rằng Pháp đã mang “văn minh” đến, mang “hiện đại” đến… Và thế hệ cha ông chúng ta đ.ánh đuổi Pháp là đánh đuổi “một nền văn minh”.

Chúng kể về việc người Pháp đã xây những gì nhưng lại không nói về việc những người Pháp đã phá những gì ở Việt Nam. Đó là Văn Miếu Quốc Tử Giám, Quốc tự Khải Tường – Gia Định và Quốc tự Báo Thiên – Hà Nội và hơn 500 ngôi chùa lớn nhỏ khác bị ph.á h.ủy hoặc hư hại nghiêm trọng… Bên cạnh đó là việc ăn cướp kho tàng văn hóa, nghệ thuật, cổ vật… được tích lũy qua cả ngàn năm và có trị giá lên tới hàng tỷ đô la đem về chính quốc. Và hiện nay vẫn được trưng bày tại các bảo tàng tại Pháp.

Để có những công trình nêu tên ở trên, đã có hơn 100.000 người Việt thương vong do phải làm việc trong một chế độ làm việc kinh khủng. Chế độ ấy bao gồm những quy định kinh hoàng như là làm không trả công, làm ngày làm đêm thậm chí làm đến ch.ế.t, thiếu hụt nhân lực thì bắt người khác làm thay, hết trai tráng thì đến phụ nữ, hết phụ nữ thì đến người già và tr.ẻ con, đồ ăn thì chỉ có cháo loãng, không tuân theo thì b.ắn bỏ… Đó là lý do vì sao mà bức ảnh trên không hề có đàn ông, vì đàn ông bị đem đi làm trong các hầm lò, đi làm cao su, lính đ.ánh thuê, bị chuốc ngh.iện ng.ập… hết rồi.

Người Pháp làm nhanh những tuyến đường, cầu cảng để làm gì? Để ra sức b.óc l.ột tài nguyên, nhân lực, vật lực của chúng ta mang về chính quốc trong các cuộc khai thác thuộc địa… Sự khai thác d.ã m.an, tồi tệ đến mức thực dân khác như Anh Quốc cũng phải mô tả về thực dân Pháp rằng: “Một đất nước b.ẩn t.hỉu và keo kiệt”.

Pháp chuốc hơn 5 tỷ đô la th.uốc ph.iện mỗi năm cho người dân An Nam thì không nói. Pháp đưa hơn 50 ngàn lính, thợ, phu, nô lệ sang Pháp chiến đấu, làm việc và ch.ết tới 80% mà không thèm đếm xỉa. Rồi trong mấy chục năm đô hộ, Pháp đã khai thác hàng trăm tỷ đô la khoáng sản, hiện vật, cổ vật… mà chúng n.ó còn chẳng thèm lên án và ghi nhớ, lại còn đi tôn thờ những công trình được xây dựng nên để phục vụ cho việc đô hộ thuộc địa.

Vô lại đến thế là cùng…!

Nhắc đến cầu Long Biên – người Việt nhớ đến một chứng nhân lịch sử, một cây cầu có sức sống bền bỉ, một cây cầu nhiều lần bị gãy đổ nhưng vẫn tồn tại đến ngay này, như là một minh chứng cho lịch sử dân tộc, chứ không phải là “niềm tự hào vì Pháp đã xây cho Việt Nam”.

Một bình luận trên Reddit: “Và có những kẻ mu muội đã nói rằng Việt Nam sẽ tốt hơn khi Pháp tiếp tục cai trị chúng ta”. Muốn biết tốt hơn hay không, hãy nhìn mười mấy quốc gia châu Phi hiện tại là rõ…

Hòa bình, tự do đã bấy nhiêu năm, không phải đóng thuế thuộc địa, không phải tiêu đồng tiền thuộc địa, được cả thế giới biết đến qua quá trình đấu tranh giành độc lập tự do, được ngẩng cao đầu vì là công dân của một quốc gia tự do… Vậy mà nhiều người Việt đến giờ vẫn mang những tư tưởng nô lệ.

Không biết có người Hàn Quốc, Trung Quốc nào cám ơn người Nhật Bản vì đã mang “văn minh” đến nước họ hay không.

Xin kết bài bằng một bình luận mượn từ dân cư mạng: “Thằng ở xã bên đến nhà bạn, nó bắt bạn đi tù, nó xài vợ bạn, b.óc l.ột con bạn, nó đem hết gà, rau củ quan của nhà bạn đi bán, nó cắt đất tổ tiên của nhà bạn cho hàng xóm… Rồi nó mua cho vợ bạn cái áo mới và bạn khen cái áo mới đó rất đẹp”.

Theo tifosi

5/5 - (3 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *