Con trai đối xử thế nào với cô gái theo đuổi mình

Tôi quen cô ấy ở trên tàu hỏa, cô ấy chủ động xin số điện thoại của tôi, chúng tôi học đại học ở cùng một thành phố nhưng khác trường, sau này nói chuyện rồi thành bạn bè.

Có một buổi tối:
Cô ấy: “Nói cho cậu một chuyện nhé”
Tôi: “Ừm, cậu nói đi, chuyện gì thế?”
Cô ấy: “Cái này…cái này… tớ…”
(Dự cảm tình hình không ổn)
Tôi: “Gì vậy?”
Cô ấy: “Tớ hình như có một chút thích cậu rồi”
Nhanh chóng thu hồi lại tin nhắn
Tôi: (Giả vờ không nhìn thấy) “Nói gì vậy, lại còn thu hồi nữa… thôi không nói chuyện nữa, bạn học có việc tìm tớ, lúc khác nói nhé”
(Cậu nói xem cậu ngốc bao nhiêu, nếu mà tớ thích cậu thì còn cần cậu tỏ tình với tớ à? Thật sự là, phải làm tổn thương cậu rồi, trời ơi!)
Cô ấy: “Tớ vừa nói tớ thích cậu”
“Cậu cứ bận việc của cậu đi.”
Tôi: “Ừm”
Một lúc lâu sau
Cô ấy: “Cậu hết bận chưa? Cậu nghĩ thế nào?”
Cố ý qua một lúc lâu
Tôi: “À, trong tim tớ đã có người tớ thích rồi”
Lại qua một lúc lâu nữa
Cô ấy: “Không sao cả, vậy cũng không ảnh hưởng, tớ vẫn thích cậu”
Cô ấy nói như không hề gì, nhưng cách một chiếc màn hình tôi có thể nhìn thấy sự mất mát trong ánh mắt cô ấy.
Cô ấy thích tôi, phản ứng đầu tiên của tôi là cao hứng, có ai mà không vui sướng khi được người khác thích chứ? Ngoài sự thích thú, thì phần còn lại là áp lực, là không biết phải làm sao, là ưu thương, hai người không có tình cảm ngang hàng, từ lúc bắt đầu đã định sẵn nhất định phải có ít nhất một người phải chịu tổn thương rồi.
Hôm sinh nhật tôi, cô ấy tìm tôi
Tôi: “Cậu sao lại biết được hôm nay là sinh nhật tớ, tớ chưa từng nói với cậu”
Cô ấy: “Tớ xem một lần dòng thời gian của cậu”
Mặt tôi không có biểu tình gì cả (trong lòng lại sững sờ một chút)
Cô ấy: “Tặng cậu một món quà”
Tôi mở ra, là một chiếc súng cao su được chế tạo đẹp đẽ
Tôi: “Sao cậu biết tớ thích chơi cái này?”
Cô ấy: “Không biết tặng cậu cái gì tôt, tớ xem dòng thời gian của cậu, thấy một lần cậu nói là cái súng cao su thật to chơi lúc nhỏ mất rồi, cậu rất đau long, tớ liền nghĩ tặng cậu một cái”
Cái này là nói từ 5 năm trước
Mặt tôi vẫn như cũ không có biểu tình gì (Trời ơi! Tôi là một người không dễ cảm động vậy mà trong khoảng khắc ấy thật sự bị làm cho cảm động rồi, tôi nhịn không được thật muốn ôm cô ấy một cái, nhưng mà tôi không thể)
Tôi: “Tớ rất thích”
Cô ấy vui vẻ cả một ngày, vui hơn cả tôi, dường như người nhận được quà là cô ấy chứ không phải tôi,
Cô ấy thích tôi càng sâu, vì tôi trả giá càng nhiều, tôi càng áy náy, càng bất an, tôi không có cách nào cho cô ấy những thứ cô ấy muốn, chỉ có thể dung sự lạnh lùng để dập tắt nhiệt tình của cô ấy, mỗi một lần dập tắt, lại làm cô ấy đau lòng không thôi.
Sau này lúc cô ấy tìm tôi nói chuyện cơ bản đều là thế này
Cô ấy: “Gần đây có một bộ phim mọi người đều khen hay, có thời gian hai chúng mình cùng đi đi”
Tôi: “ừm, tớ không thích xem lắm”
(Tôi từ sớm đã muốn xem rồi)
Cô ấy: “……..”

Cô ấy: “Tớ phát hiện chỗ ăn cực ngon, có thời gian cùng đi ăn đi, chị mời cậu”
Tôi: “Gần đây không có khẩu vị”
(Tôi mà có lúc không có khẩu vị cơ à? Haha)
Cô ấy: “…….”

Cô ấy: “Ôi, trẹo chân rồi”
Tôi: “Ồ”
(Sao lại không cẩn thận như vậy? Đến bệnh viện khám chưa? Lời đến bên miệng nhưng đành phải nuốt xuống)
Cô ấy đến dấu chấm lửng cũng không trả lời lại nữa.
Mấy ngày sau cô ấy không tìm tôi nói chuyện nữa
Tôi biết rằng cô ấy rất đau lòng
Tâm trạng của tôi cũng không tốt chút nào
Nếu mà cậu không thích tớ thì tốt biết bao, chúng ta vẫn có thể làm bạn thân của nhau.
Nếu mà cậu không tỏ tình với tớ thì tốt biết bao, hay như cậu không thích tớ mãnh liệt như thế lại càng tốt biết bao, chúng ta vẫn có thể giả vờ là những người bạn rất tốt của nhau.
Có một buổi tối, hơn 8 giờ, tôi vừa xong việc, cô ấy gọi điện thoại tới
Cô ấy: “Đang làm gì đấy?”
Tôi: “Tớ vừa xong việc, bây giờ đang về phòng.”
Cô ấy: “Cậu ăn cơm chưa?”
Tôi: “Chưa, nhà ăn đóng cửa mất rồi.”
Cô ấy: “Ở kí túc xá của mình có một túi vịt muối, tớ mang qua cho cậu nhé, rất ngon luôn đấy.”
Tôi: “Không cần đâu, tớ tùy tiện mua gì ăn tạm là được rồi.”
Cô ấy cúp điện thoại.
Một lúc sau cô ấy gửi cho tôi 1 tin nhắn:
“Tớ đang ở trên xe bus rồi, tớ thật sự rất muốn để cậu ăn thử, thật sự rất ngon, thuận tiện, có thể gặp mặt cậu một chút.”
Tôi trả lời:
“Cậu đừng đến nữa! Tớ không ăn! Cậu có đến tớ cũng sẽ không gặp cậu đâu!”
(Thật sự rất muốn tự tát mình, từ trước đến giờ đối với con gái chưa từng nói lời tàn nhẫn như thế bao giờ)
Sau đó bạn thân cô ấy nói với tôi, cô ấy xuống xen gay trạm kế tiếp, vừa quay về vừa khóc.
Tối đó hơn 10 giờ, cô ấy gửi cho tôi một tin nhắn:
“Tớ biết là cậu cố tình xa cách tớ, cậu trước đây không như thế này, tớ biết cậu không thích tớ, tớ biết cậu muốn tớ sớm buông bỏ, sớm giải thoát, tớ biết tớ khiến cho cậu rất khó xử, cậu yên tâm đi, sau này sẽ không thế nữa, tớ sau này sẽ không làm phiền cậu nữa, tớ vẫn sẽ thích cậu, chỉ là tớ giấu nó ở nơi sâu nhất trong trái tim tớ để thích cậu thôi.”
Tôi không trả lời lại, bỏ điện thoại xuống, xông về phía sân tập, chạy một mạch 20 vòng.
Đến nay không liên lạc nữa.

Nguồn: Weibo Việt Nam (Dịch Hà Thanh Hải Yến)

5/5 - (1 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *