Trong suốt cuộc đời, Càn Long viết vô số bài thơ, nhưng chất lượng nhiều bài thơ rất dở tệ, giống như bài ở ảnh dưới. Vua nước ta là Minh Mạng nhân lúc rảnh ngồi bàn về thơ ca với các quan. Khi nhắc đến thơ của Càn Long, ông chê rằng:
“Càn Long nhà Thanh làm thơ rất nhiều, đều là những bài đi thẳng vào tình cảnh, không có những lời phù phiếm gọt giũa, nhưng mà còn có nhiều chữ còn thô kệch, chẳng hạn như bài Vịnh Nhân Sâm:
五葉三椏雲吉擁
玉莖朱實露甘溥
Dịch:
Năm lá ba cành, mây lành phủ,
Mầm ngọc, quả đỏ, móc ngọt rẩy.
Các bài ta làm chỉ tả tình, tả cảnh mà dùng chữ chẳng đến nỗi quê mùa như thế. Nếu ta mà có chữ nào chưa được nhã nhặn, các ngươi nên góp ý tâu lên để khỏi dị nghị sau này.”
Đến một thời gian sau, khi so sánh thơ văn của các vua Trung Quốc, ông khen thơ của Đường Thái Tông rồi lại chê Càn Long tiếp:
“Ta xem thơ của đế vương đời xưa, duy có Đường Thái Tông là hơn cả. Lời lẽ ý tứ khéo léo, đẹp đẽ, cách điệu mới mẻ lạ lùng, không phải người ta có thể theo kịp. Nhưng hay phần nhiều là về cảnh rừng suối, không có cái khí của đế vương, mà chỉ tựa như bọn văn sĩ tranh lạ đua khéo thôi. Còn thơ của Càn Long đời Thanh phần nhiều gượng ép, quê mùa thô tục, không đáng nói đến, mà lại không có một ai sửa nắn lại, nay đọc đến chỉ như cái trò hề…”
Nguồn ảnh: Ổ Elephant của Apry618
Trích từ Đại Nam Thực Lục quyển 4 và 5.