Bạn trai đang học thạc sĩ, tôi chuẩn bị thi khảo biên (chứng chỉ làm giáo viên).
(Đã đính hôn, sang năm kết hôn)
Một ngày nọ, không biết tôi ăn trúng cái gì, dở chứng muốn lừa anh rằng tôi đã có thai, thử xem phản ứng của anh thế nào. Thế là lên Baidu tìm kiếm mấy cái hình ảnh que thử thai, cuối cùng cũng tìm được tấm hình có thềm nhà và màu đèn điện giống với nhà chúng tôi.
Tiếp theo, tôi bắt đầu diễn xuất, nói với anh rằng bà dì tới trễ, không biết phải làm sao. Tôi cũng giả bộ xuống lầu mua que thử thai. Nửa tiếng sau, gửi cho anh tấm hình. Anh vốn dĩ đang rất bận, đang làm thực nghiệm gì đó, nhìn thấy bức hình thì không muốn làm gì nữa, chắc chắc là đang bị hoang mang luôn.
Nói thật thì hai đứa đều chưa có tiềm lực kinh tế. Có thai là việc ngoài kế hoạch của chúng tôi. Anh bạn trai ngốc nghếch của tôi đã nói như thế này:
“Anh thấy thương em quá! Chắc là anh đã dùng không tốt biện pháp an toàn rồi. Anh đã làm cho em có thai. Thôi cứ sinh đứa nhỏ ra đi. Không thi thạc sĩ, không khảo biên gì nữa. Em cứ an tâm ở nhà dưỡng thai. Anh sẽ nói chuyện với cô chú (bố mẹ tôi).”
Nghe được lời anh nói, tôi cảm thấy thật ấm áp. Phản ứng đầu tiên là đã biết lo lắng, biết thương cho tôi.
Tối đến, anh thế mà còn muốn khóc nữa đấy. Tôi nhìn thấy mắt anh rưng rưng. Tôi giả bộ không hiểu, hỏi anh sắp làm bố rồi mà không vui hả. Anh nói: “Em vẫn còn trẻ như vậy, vì lỗi lầm của anh mà để em có bầu, cũng làm mất đi tiền đồ của em, càng nói càng thấy ức. Xin lỗi em! Có thai rồi mà anh không có đủ thời gian để bên cạnh em.” Còn bảo rằng anh không yên tâm để tôi suốt ngày cứ đi xe bus, anh sẽ lái xe chở tôi đi,…
Anh chàng ngốc này làm tôi mắc cười muốn chết.
Qua vài ngày nữa, bà dì của tôi tới, anh cũng biết được và nhận ra mình đã bị lừa. Thế mà anh lại cười như đứa trẻ, trông vui vẻ lắm.
Trong lòng tôi càng có thêm sự tin tưởng ở anh. Hai đứa đã đính hôn, hứa rằng đều phải đậu thạc sĩ và khảo biên, rồi kết hôn.
Lược dịch bởi: Pan | Bài viết thuộc quyền sở hữu của dịch giả và được đăng tải duy nhất tại Weibo Việt Nam