Suýt nữa bị vợ lừa vì mất cảnh giác!

Nhà mình cả hai đều là công chức, bạn thân mến ạ. Không những thế, chúng mình còn là đảng viên, thành ra hễ trong nhà có việc gì quan trọng là vc mình lại tổ chức họp, lấy biểu quyết rồi ra nghị quyết. Sau đó cứ theo nghị quyết mà làm.

Lần này, chương trình nghị sựcủa gia đình mình là về thú cưng: một con mèo.

Chẳng là hai đứa con nhà mình muốn nuôi một con mèo. Mình rất ngại cái đoạn nhà chung cư chật chội, nuôi mèo rất công phu, lại có lắm việc phức tạp như cho ăn, xử lý nôn trớ, phân,tiểu, hút bụi lông rơi, trông coi không để bị thất lạc, tìm kiếm khi bị thất lạc (dễ xẩy ra lắm). Chẳng hiểu chúng nó tỷ tê thế nào mà vợ mình cũng ok ngay. Nhà có 4 người, 3 phiếu thuận, nội dung đầu tiên được thông qua ngay.

Phần tiếp theo là đặt tên cho mèo. Mình đề xuất nên đặt tên đơn âm cho dễ gọi, mèo dễ nhớ khi đào tạo. Mình gợi ý, hồi trước mn hay đặt những tên như: Bin, Ky, Mun, Kim… Nhưng trẻ con thời nay cái gì cũng muốn giống tây, kể cả tên chó, mèo. Con gái mình thích uống trà sữa của hãng Gongcha nên muốn lấy tên này đặt cho mèo con. Mình “còm” rằng tên này có hai âm tiết khó nhớ cho mèo, cho người gọi. Nhưng nội dung này cũng ko quan trọng lắm, mình cho qua. Mình họ Trịnh, nên tên đầy đủ của thú cưng nhà mình là Trịnh Gongcha. Nghe Tây ra phết.

Đến nội dung thứ 3 rất đặc biệt. Mèo con sẽ “xưng hô” với các thành viên trong nhà như thế nào.

Con gái lớn nhanh miệng nói luôn, ko cần suy nghĩ:

– Gongcha sẽ gọi con bằng Chị nhé.

– Gongcha sẽ gọi con bằng Anh bố mẹ à – thằng em nhanh nhảu.

Mình thấy thế liền bảo:

– Việc này đơn giản thôi nhỉ. Vậy thì Gongcha sẽ goi mẹ là Mẹ, gọi bố là Bố thôi. Ta thông qua nội dung này luôn nhé?

– Không được, không được – Vợ mình quả quyết.

– Sao vậy? – mình thắc mắc.

– Anh tuổi Mèo nên khi mình nuôi mèo thì dĩ nhiên, anh là Bạn của Gongcha.

Không hiểu lúc đó mình thiếu tập trung, hay ăn phải bùa mê gì mà mình vui vẻ gật đầu:

– Nghe cũng có lý, vui, thôi em chốt đi.

Vợ mình nhanh chóng gõ vào văn bản nghị quyết.

Bỗng nhiên, sực nhớ ra điều gì, mình hét toáng lên:

– Dừng lại đã, xưng hô như này thì c..ứ..t lộn lên đầu rồi!

– Anh nói vậy là sao? – Vợ ngạc nhiên hỏi.

– Còn sao nữa. Anh là Bạn của Gongcha thì dĩ nhiên, Anh sẽ là Em của Con và là Con của Em chứ sao nữa.

Không thể như thế được. Dẹp. Anh phải là…Bố của Gongcha. Bố của mèo vẫn là Mèo mà…

Lúc đó, từ cái miệng vợ mình, đang có một bàn tay úp lên để nhịn cười từ nãy, bỗng bật ra một tiếng “Á” rồi sau đó là một tràng cười ngặt nghẽo. Đồ vợ…đểu. Rõ là rắn giả lươn!

Tác giả: ThanhHuy Trinh

5/5 - (1 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *