Yêu qua mạng, cuộc gặp gỡ đầu tiên của bạn ra sao nhỉ?

Tôi và bạn gái hiện tại là yêu nhau qua mạng, tính đến nay cũng coi là quen biết nhau được gần 10 năm rồi. Vì chuyện học nên đến giờ vẫn chưa kết hôn.

Hai đứa quen nhau đầu tiên là qua một trò chơi đánh cờ trên mạng, từ từ tiếp cận nhau, lần chơi nào cũng có nhau. Lúc đó, cô ấy đang học cấp 2, tôi học cấp 3, những dịp nghỉ hè nghỉ đông đều rủ nhau chơi cờ, bình thường cũng có nhắn tin trò chuyện. Tôi lúc đó coi cô ấy như đứa em gái của tôi vậy.

Sau đó, tôi lên đại học, có khoảng thời gian chia tay với mối tình đầu nên tôi có hơi tư tưởng tiêu cực với vấn đề tình cảm. Tôi lên năm 2 thì cô ấy cũng lớp 12 chuẩn bị thi đại học. Em vốn học rất tốt, nhưng vì gia đình có người thân qua đời, mẹ lại mắc bệnh nặng, làm cho em ấy học hành không được tốt lắm, tinh thần cũng kém cực kì. Hai con người cô đơn lẻ bóng ấy mà lại nói chuyện hòa hợp, rồi dần dần, em có chút dựa dẫm vào tôi, trò chuyện cũng nhiều hơn. Tôi cố gắng cổ vũ và giúp đỡ em trong giai đoạn khó khăn ấy. Tháng 4 năm em học 12, mặc dù hai đứa chưa gặp mặt nhau nhưng vẫn quyết định đến với nhau.

Lúc đó, chúng tôi chỉ thấy được nhau qua những bức hình mà thôi, còn lại chỉ voicechat. Tôi mới biết em nhà tôi khá là béo (người cao 1m6, nặng 65kg), em cũng khá là “lúa” luôn, hình ảnh cũng không chỉnh sửa gì cả, thật sự chỉ là một người con gái bình thường. Nhưng tôi cảm thấy ngoại hình bình thường cũng đâu có sao, tâm hồn mới là quan trọng.

Ngày cuối cùng em thi đại học, tôi đi tàu hỏa đến thành phố em sống. Đó cũng là lần đầu tiên tôi một mình đi tàu hỏa đến một nơi hoàn toàn lạ lẫm, tôi không hề nói cho em biết trước, để cho em được an tâm thi cử, sau đó mới cho em một bất ngờ. Tôi đã biết địa điểm thi của em, sau đó đứng ở trước cổng trường đợi em thi ra.

Thời điểm giờ thi kết thúc, tôi gửi tin nhắn cho em, bảo em rằng tôi đang ở cổng trường đợi em. Ngày hôm đó, em mặc đồng phục trường, rộng thùng thình. Lần đầu tiên nhìn thấy em, cũng không có cảm giác rung động gì, giống như nhìn thấy con gái của mình hoàn thành xong kì thi vậy. Em nhìn thấy tôi thì căng thẳng hẳn lên, nhanh nhanh nắm lấy tay tôi đi ra cổng. Em bảo tôi đến KFC đợi em để em về nhà nói với gia đình một tiếng. Một tiếng sau, em mặc nguyên một set đồ đen đến gặp tôi cùng đi ăn cơm (Chắc là nghĩ bận đồ đen sẽ cảm thấy ốm đây mà, tâm tư của cô bé hồ ly béo ngốc này cũng thật nhiều quá).

Lúc ăn cơm xong cũng là 10h tối rồi, mẹ em hối em về nhà, em đưa tôi đến khách sạn nghỉ ngơi. Lúc sắp đi, tất nhiên là không thể thiếu nụ hôn mãnh liệt từ tôi rồi. Sáng sớm hôm sau, tôi đang ngủ mê man thì tiếng gọi cửa bên ngoài vang lên. Tôi mở cửa ra thì thấy em đang đứng ở ngoài, đầu óc tôi chợt nóng lên, thế rồi không nói lời nào mà ném em thẳng lên giường (đến bây giờ cứ nhắc đến là em cứ bảo tôi là đứa súc sinh, cũng may tôi là người tốt, không thì mất đi lần đầu tiên của em cũng không biết thế nào).

Lần đầu tiên gặp mặt, cũng là cái nắm tay đầu tiên, cái ôm đầu tiên, nụ hôn đầu tiên và cái “bum ba là bum” đầu tiên (người yêu đầu của tôi, chưa nắm tay mà đã chia tay luôn rồi, haizz, năm đó thật sự ngu ngốc).

Đến hiện tại, hai đứa cũng ở bên nhau 5 năm rồi, trong đó gần 4 năm yêu xa và những sự khó khăn khi hai đứa thi nghiên cứu sinh. Lần đầu tiên gặp ba mẹ vợ, xong thì nắm tay em dắt đi khách sạn trước mặt hai người luôn mới ghê. Còn em hả, cân nặng và nhan sắc cứ như xe vượt địa hình vậy, lúc lên lúc xuống, lúc cân nặng nhẹ nhất là 45kg, thời đại học cũng học được cách duy trì thể trạng và trang điểm. Nhưng cứ không chú ý đến là cân nặng lại quay về. Không sao, mập ốm gì tôi cũng thương.

Cho xem tấm hình chụp phía sau của vợ bé nhỏ của tôi, hiện tại béo lên sắp thành hình vuông luôn rồi, haha.

Dự định năm sau sẽ cưới, kết hôn rồi sẽ cho em xem cái bài tôi viết này.

Nguồn: Weibo Việt Nam (Lược dịch bởi: Pan)

5/5 - (1 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *